Hành trình chiến thắng nỗi mặc cảm của chàng trai trẻ và cái kết đầy bất ngờ

Chào các bạn., tôi là Nam, năm nay 27 tuổi, hiện tôi đang làm kinh doanh cho một nhãn hàng tiêu dùng nước ngoài tại Việt Nam. Công việc của tôi thường xuyên phải tiếp xúc với nhiều người nên vẻ bề ngoài rất quan trọng đối với tôi. Gặp tôi bây giờ chắc không ai biết rằng trước kia tôi đã có thời gian rất tự ti, sống tách biệt và thu mình với mọi người. Nhưng nhờ Bộ sản phẩm trị Mụn trứng Shukoshi, tôi đã lấy lại được sự tự tin và có một chút thành công trong sự nghiệp của mình.

Con trai tôi đã trị mụn, xóa thâm chỉ sau 3 tuần

Tôi bị mụn từ năm cuối đại học, năm tôi 22 tuổi. Ngày đó bị mụn chủ quan cứ nghĩ do mùa hè ôn thi tốt nghiệp, thức khuya làm đồ án nên bị mụn, sau rồi sẽ hết. Hơn thế nữa là con trai nên tôi cũng không quá để ý đến vấn đề mụn trứng cá trên mặt. Chính vì vậy tôi cứ để mặc cho mụn trứng cá nổi lên. Lúc đầu chỉ một chút trên chán, mụn đầu đen bắt đầu xuất hiện ở má và hai bên cằm. Lâu dần mụn bọc, mụn ẩn xuất hiện khắp mặt, tôi cũng có chút lo lắng.

Rồi qua thời gian ôn thi và bảo vệ tốt nghiệp xong, tôi mới có thời gian nhìn ngắm lại bản thân. Có lẽ thời gian trước đó ăn uống thất thường, thức khuya lại uống café nhiều nên mới bị mụn như vậy. Tôi cố gắng ăn uống đủ bữa, không thức quá khuya nhưng mụn không hề giảm. Mụn bọc cứ lên rồi tôi nặn, một thời gian sau lại có mụn lên đúng vị trí đó. Mà tôi nặn nhiều nên mặt thâm với có quá nhiều sẹo, lồi lõm trông rất mất thẩm mĩ. Chính vì vậy tôi liền tìm cách trị mụn. Là con trai nên tôi cũng không biết nên chọn loại mỹ phẩm nào để trị mụn bèn hỏi chị gái. Tôi về quê, cả nhà ai cũng hoảng hốt khi thấy khuôn mặt tôi có quá nhiều mụn và vết thâm. Chị gái tôi mua cho tôi rất nhiều loại kem bôi trị mụn. Tôi cứ dùng khoảng 1 đến 2 tháng mà không thấy có tác dụng là ngừng chuyển sản loại khác. Chính vì vậy mà trong năm đầu tốt nghiệp, tôi dùng không biết bao nhiêu loại kem trị mụn nhưng đều không thu được kết quả gì.

Cũng trong thời gian đó, khi lấy được bằng tốt nghiệp, tôi nộp đơn xin việc ở rất nhiều nơi, được gọi đi phỏng vấn những mãi vẫn không được nhận. Đến phỏng vấn ai nhìn thấy tôi đầu tiên cũng giật mình, nhìn chằm chằm vào tôi khoang 3 giây rồi mới bắt đầu hỏi. Tôi biết rằng mất thiện cảm lúc đầu đã khiến tôi mất đi 50% cơ hội. Chính vì vậy tôi càng tự ti.

Xin việc mãi không được, tôi đâm chán nản, cáu gắt, tự ti về bản thân nhiều hơn. Một năm ra trường không xin được việc, tôi nhận việc trông quán net của một tiệm net gần trường. Thỉnh thoảng lên facebook thấy bạn bè cùng lớp đăng ảnh họp, liên hoan hay nhận thưởng ở công ty mà tôi thấy chạnh lòng.

Cũng trong suốt thời gian tiếp theo, tôi tiếp tục công việc trông quán nét và rất ít về nhà. Chị gái vẫn gọi điện hỏi thăm và mua thuốc trị mụn cho tôi. Rất nhiều loại, cả uống cả bôi đều không hết. Mẹ tôi có tìm đến ông thầy lang ở huyện bên, mua thuốc về cho tôi nhưng đều không khỏi. Thấy bạn bè ai nấy đều đã có công ăn việc làm ổn định tôi càng lo, càng buồn, càng tự ti hơn. Tôi không chấp nhận mình mãi như thế này. Tôi đến khám tại bệnh viện da liễu, bác sĩ khám cho tôi cũng giật mình vì quá nhiều mụn. Tôi được bác sĩ kê đơn thuốc cả về uống. Gần 3 tháng dùng thuốc của bệnh viện, tôi thấy mụn có xẹp đi và ít lên hơn, da không còn sưng đỏ như trước nữa. Nhưng uống thuốc liền 3 tháng như vậy cũng không tốt nên tôi quyết định ngừng rồi điều trị tiếp. Tôi chỉ ngừng thuốc 10 ngày mà mụn lại bắt đầu quay lại, nhiều mụn bọc sưng và đỏ tấy như chưa từng điều trị. Thấy vậy tôi lại thêm chán nản.

Sau đó, cả gia đình thấy tôi chán nản, sống khép kín nên cũng cố gắng cho tôi đi spa điều trị. Lúc mới nghe thấy đến spa điều trị tôi đã không muốn đi. Mình là con trai lại đến chỗ làm đẹp của toàn chị em phụ nữ như vậy, có phải là rất hiếm không. Tôi rất ngại nên từ chối không muốn đi. Cuối cùng mọi người thuyết phục mãi tôi mới theo chị tôi đến một spa có tiếng tại Hà Nội điều trị.

Việc điều trị tại spa không hề nhanh chóng và tiện lợi như tôi vẫn nghĩ. Hai lần 1 tuần tôi theo chị đến spa trị mụn. Họ nặn mụn, đắp mặt nạ và có cho thuốc về bôi. Vì thời gian đó không đi làm lại đang điều trị mụn nên tôi ở cùng nhà trọ với chị gái. Chị tôi cũng rất quan tâm động viên tôi, nhắc nhở tôi bôi kem trị mụn. Nhưng ba tháng điều trị tại spa không thu được kết quả gì. Mỗi lần nặn mụn tôi cảm giác rất đau rát, gần như bị lột hết da mặt lên vậy. Da mặt ngày càng nhiều vết thâm và sẹo, mụn không hề thuyên giảm, tôi gần như tuyệt vọng. Không lẽ không có cách gì trị được mụn trứng cá?

Công việc không có, khuôn mặt xấu xí, ai nhìn thấy tôi cũng giật mình hoảng hốt. Tôi không dám đi đau, hằng ngày chỉ quanh quẩn trong phòng, không ra khỏi nhà. Tôi cũng ít về quê. Đôi khi bạn bè gọi điện hỏi thăm, hoặc hẹn nhau gặp mặt tôi đều từ chối. Tôi không thể chấp nhận được hiện thực mình quá kém cỏi so với chúng bạn, lại thêm vẻ bề ngoài chắc không còn ai nhận ra.

Thời gian đó tôi gần như trầm cảm, lầm lỳ trong phòng, không giao tiếp với ai. Bố mẹ cũng xin cho tôi một công việc trong văn phòng của một công ty xây dựng ở Hà Nội. Nhưng công việc nhàm chán, không đúng chuyên môn. Hơn hết là tôi rất sợ khi nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên, giật mình thảng thốt khi họ nhìn thấy khuôn mặt tôi. Chính vì vậy không lâu sau tôi xin nghỉ việc về nhà. Lại tiếp tục những tháng ngày lầm lì, không bạn bè, không truyện trò, không giao tiếp.

Rồi một ngày giữa tháng 6 oi bức, chị gái tôi mua về cho tôi bộ sản phẩm trị mụn Shukoshi bộ 2 và thuyết phục tôi điều trị. Quả thực lúc đó tôi đã không hy vọng có thể chữa hết mụn. Chắc không ai có thể biết được lúc đó tôi đã chán nản đến mức nào. Nhưng chị tôi thuyết phục, hằng ngày nhắc nhở tôi uống, giúp tôi bôi thuốc trị mụn và thường xuyên trao đổi với bác sĩ. Tôi chán nên chị tôi làm gì tôi cũng để chị tôi làm. Khẩu phần ăn đa dạng, nhiều rau xanh, nhiều hoa quả hơn. Chị tôi cố gắng đi làm về sớm, mỗi ngày đều thuyết phục tôi ra công viên chạy thể dục cùng chị. Đó có lẽ cũng là khoảng thời gian tôi và chị gái trở lên thân thiết hơn bao giờ hết. Chị tôi kể chuyện ở công ty, chuyện những người bạn, chuyện gia đình, chuyện những dự định sắp tới, và cả chuyện chị đang thích một anh cùng công ty… Cứ thế hơn 1 tháng trời, tôi bắt đầu để ý thấy dầu trên mặt đã bớt rất nhiều, không bị nhờn như trước nữa. Da mặt tôi cũng không còn gồ ghề, sưng tấy đỏ mà mụn bắt đầu đẩy rất nhiều lên bề mặt da.

Tôi thực sự bất ngờ, khoe với chị tôi. Chị tôi kể Shukoshi là bộ sản phẩm có nguồn gốc tây y chất lượng, được nghiên cứu và thử nghiệm chứ không như mấy loại thuốc với kem bôi tôi đã dùng. Với cả bộ sản phẩm kết hợp bôi, uống và dưỡng nên sẽ thu được kết quả cao. Chị biết đến bộ sản phẩm là có một chị cùng công ty đã dùng và khỏi mụn, kể chuyện với mọi người nên chị cũng muốn mua về cho tôi dùng.

Chị còn kể bác sĩ tư vấn rất nhiệt tình. Tư vấn cách sử dụng thuốc, động viên chị, tư vấn cả chế độ ăn uống và cách giúp em lấy lại tinh thần, phải có tinh thần tốt mới điều trị tốt…

Hóa ra là như vậy. Từ đó tôi tự giác điều trị theo hướng dẫn của chị và bác sĩ. Hơn 1 tháng sau đó tôi hết mụn, bắt đầu bôi dưỡng và đắp mặt. Nhiều hôm hai chị em cùng đắp mặt rồi kể chuyện, tâm sự cho nhau nghe, hóa ra trước giờ, chị và bố mẹ đã lo lắng, quan tâm cho tôi rất nhiều mà tôi không hề để ý. Ngày tôi dùng hết bộ sản phẩm, hết kem dưỡng và mặt nạ chị tôi đã phải ghen tỵ với tôi, và tức tốc đi mua thêm kem dưỡng, mặt nạ về tự dùng. Da tôi sạch mụn, thâm và sẹo giảm đi đáng kể, và bây giờ tôi đã có thể tự tin ra ngoài, giao tiếp với mọi người.

Một thời gian dài cố gắng, giờ tôi đã trở thành Phó giám đốc Kinh doanh của một nhãn hàng lớn. Tôi bây giờ với tôi của những ngày bị mụn trứng cá có lẽ là khác nhau một trời một vực.

Đó chính là hành trình điều trị mụn trứng cá đầy gian nan của tôi. Hy vọng tôi chia sẻ ra đây có thể giúp được nhiều bạn, đặc biệt là những bạn nam không còn phải lo sợ, tư ti vì mụn trứng cá.

Related Posts

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *